(TTTS) Chương 107

Chương 107: Lên cấp tông sư

Năm tháng sau.

Trong bão cát có vài ‘người’ đang chạy trốn tứ phía, nửa người dưới đã biến thành trùng, ở vùng đất hoang vu như vậy mang hình dáng này sẽ có ưu thế về thiên nhiên. Mà chúng nó vẫn tăng tốc không ngừng, nửa điểm cũng không dám dừng lại, như phía sau có ác quỷ lấy mạng đuổi theo.

Một tháng trước, nơi này xuất hiện một quái vật hai chân có khí vị Nữ Vương trùng, còn mang theo một thanh hắc đao màu đen, không những phá hủy sào huyệt bọn nó, còn giết chết tất cả thủ hạ, bây giờ quái vật hai chân này đã đuổi theo bọn nó đã hơn nửa tháng.

“Muốn chạy sao?”

Yến Thừa Cựu nắm chặt Hắc Vô Thường, thân hình như du long mạnh mẽ.

Cậu đuổi theo đã hơn nửa tháng, những con trùng này vẫn chưa có cơ hội dừng lại ăn uống, tốc độ bây giờ đã chậm hơn rất nhiều so với trước kia.

Ánh đao loé lên, những con trùng đó đổ “Rầm” xuống đất, những mảnh chi cụt còn muốn dung hợp lại cùng nhau.

“Ăn đi.” Yến Thừa Cựu lấy Nữ Vương Trứng Trùng bên hông xuống, mở bao bố trực tiếp ném vào giữa đám trùng.

Viên Nữ Vương Trứng Trùng kia bây giờ biến thành một màu đen kịt, không còn một chút đốm trắng như lúc ban đầu.

Nó bị ném vào giữa đám trùng, những con quái vật này phảng phất như bị thứ gì đó áp chế, năng lực hồi phục mất đi hơn nửa, tứ chi cũng nhanh chóng trở nên khỏi héo, chất lỏng trên mặt đất từng chút từng chút bị hút vào bên trong trứng trùng.

Yến Thừa Cựu nhìn viên trứng trùng, nỗ lực đè nén nội lực đang kích động của mình xuống.

Trải qua mấy ngày nay, cậu không ngừng chém giết các loại trùng, dường như chẳng khi nào nghỉ ngơi, mới có thể miễn cưỡng bảo vệ hoạt tính trứng trùng. Bây giờ xem ra, thời gian nở ra cũng không còn bao lâu.

Nếu như nói trước đây Yến Thừa Cựu còn có chút do dự, bây giờ xem như là triệt để hạ quyết tâm.

Năm tháng nay cậu không ngừng huấn luyện thể năng tăng đến đỉnh cấp Thăng Phách đại viên mãn, sự đồng bộ với Hắc Vô Thường càng sâu hơn. Thế nhưng khoảng cách đến con đường Tông Sư kia, vẫn còn chênh lệch một điểm.

Những con trùng này không còn tác dụng làm vật bồi luyện nữa, muốn tiến gần hơn chỉ có thể đột phá trong thời khắc sống còn.

Viên này trứng trùng có thể giúp cậu!

Người của căn cứ Thần Chưa dần phát hiện có không ít người bỗng dưng bị mất tích, mà Vu tiên sinh lại giải thích bọn họ đều đã rời khỏi căn cứ Thần Chu, mặc dù có chút kỳ quái, nhưng mọi người vẫn tin tưởng lời giải thích của Vu Anh Tài.

“Argine, Argine tiểu thư, ngài có thể cứu lấy chúng tôi được không?” Mấy Nhiệm Vụ giả kinh hồn bạt vía quỳ xuống trước mặt Argine, “Tên Vu Anh Tài kia điên rồi, Nữ Vương Trứng Trùng sắp nở, chúng tôi đã bị giết mấy người rồi.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Argine cười khẩy nói, “Tính toán thời gian, cũng gần như sắp nở, sao nào, giờ gã còn chưa chịu để Nữ Vương Trứng Trùng ký sinh trong người à?”

“Chuyện này… Gã đến thế giới này quá sớm, vẫn chưa kịp lấy thẻ 【 Trùng Loại Áp Chế 】, làm sao sẽ nguyện ý để Nữ Vương trùng ký sinh trong thân thể mình?” Một Nhiệm Vụ giả lúng túng nói.

“Cho nên liền lấy mạng Nhiệm Vụ giả các ngươi để đảm bảo hoạt tính của trùng?” Argine sờ cằm nói, “Không nhìn ra thật đấy, gã cũng có chút quyết đoán.”

“Các ngươi nếu nói sợ, vậy cứ trực tiếp ở chỗ ta, gã không dám đến đây bắt các ngươi.” Argine cười khúc khích, “Hay là, các ngươi hy vọng ta đi gây sự với gã, để cho các ngươi thừa cơ hội đánh cắp trứng trùng?”

“Chuyện này… Làm sao có thể được?’ Mấy tên Nhiệm Vụ giả bị nói trúng, có chút bối rối, “Argine tiểu thư, nếu đợi đến lúc Vu Anh Tài dung hợp Nữ Vương trùng, cho dù là ngài cũng chưa chắc có thể đánh thắng được gã.”

“Ta sắp hết thời gian ở đây rồi, nếu đánh không lại thì có thể bỏ trốn a.” Argine khoát tay nói, “Tự mấy người tìm cách đi, ta với mấy người…… Vốn không đi cùng đường, bất quá chỉ là một người xa lạ mạnh hơn mà thôi. Một cô bé như ta ghét nhất là sâu, ăn ăn uống uống không được gì?” Argine cười hì hì, sau đó tung tăng đi mất.

“Nếu Argine tiểu thư không chịu giúp chúng tôi…” Mấy tên Nhiệm Vụ giả trao đổi ánh mắt, nhảy lên một cái, lao lên tấn công phía sau Argine.

“A.” Argine không thèm nhìn tới, căn bản không để ý chuyện bọn họ công kích mình.

Một ánh đao lướt qua.

Mấy tên Nhiệm Vụ giả cúi đầu nhìn ngực mình, máu bắn tung tóe.

“Thừa Cựu ca ca, anh đã về rồi.” Argine quay đầu, vô cùng tự nhiên nhảy lên người Yến Thừa Cựu.

Yến Thừa Cựu thu hồi Hắc Vô Thường, cũng không nhìn đám gia hỏa sắp tử vong đang nằm trên đất, trả lời, “Ừm, thời gian còn lại của anh không nhiều, nên cố ý về đây nhìn một chút.”

“Thừa Cựu ca ca, bên hông anh là dzì dzợ?” Argine chỉ vào túi nhỏ treo bên hông Yến Thừa Cựu.

“Là vật anh đang thí nghiệm.” Yến Thừa Cựu buông Argine ra, “Năm tháng nay ở bên ngoài anh quyết đấu với rất nhiều loại quái vật, chỉ thiếu một xíu liền có thể lên đến cấp tông sư, anh muốn trở về thí nghiệm một chút.”

Argine nghiêm túc nhìn Yến Thừa Cựu, tựa hồ đang quan sát cái gì, sau một hồi lâu mới cười, “Nếu Thừa Cựu ca ca đã quyết định rồi, vậy em chỉ hy vọng Thừa Cựu ca ca mã đáo thành công.”

Yến Thừa Cựu cười cười, ngồi xổm xuống nhìn Argine nói, “Mấy ngày tiếp theo, tốt nhất em không nên ra ngoài.”

“Được.”

Yến Thừa Cựu lấy Nữ Vương Trứng Trùng bên hông xuống, bên trong vẫn luôn truyền đến một chút động tĩnh nhỏ bé, e là hôm nay sẽ phá xác mà ra. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Nhắc tới cũng thật bất đắc dĩ.

Viên trứng trùng này còn thành thục hơn viên của Vu Anh Tài rất nhiều, nhưng ngược lại thời gian phá xác thì chậm hơn viên kia. Cho dù Yến Thừa Cựu có giết nhiều sâu hơn nữa, cũng chỉ là sức lực của một người, làm sao có thể so với Vu Anh Tài sở hữu toàn bộ tài nguyên của căn cứ chứ?

“Vu tiên sinh, dê bò ngài muốn.” Hai người đẩy xe đẩy gõ cửa, cẩn thận hỏi.

Nơi này là phòng tốt nhất của Thần Chu căn cứ, sau này được lãnh đạo nơi đây thảo luận phân căn phòng này lại cho Vu Anh Tài đã cứu vớt căn cứ. Vu tiên sinh dường như đang làm thí nghiệm nào đó có liên quan đến đám sâu, mỗi ngày đều cần một ít vật còn sống, bọn họ tranh đoạt đã lâu, mới cướp được việc tốt như thế.

“Vào đi.” Giọng Vu Anh Tài truyền đến.

“Vâng.” Hai người được cho phép, đẩy xe vào phòng, đã thấy Vu Anh Tài đang mỉm cười nhìn bọn họ.

Hai người cảm thấy vô cớ sinh ra một ít cảm giác hoảng loạn, “Vu… Vu tiên sinh.”

“Vừa lúc ta cũng đói bụng.” Gã cười nói, “Vậy ở lại đây đi.”

“A?” Một người trong đó không nhịn được nói, “Vu tiên sinh, thứ này vẫn còn sống, nếu không chúng tôi mang nó đến nhà bếp, làm xong rồi lại đưa cho ngày?”

“Không cần.” Vu Anh Tài lắc đầu nói, “Trực tiếp ăn là được.”

“Trực tiếp…”

Người kia còn chưa nói hết, cả người bỗng nhiên đứng tại chỗ.

“A —— “

Một người khác nhìn cánh tay đâm xuyên qua lòng ngực, dường như không dám tin tưởng.

Sau một khắc, trong lòng bọn họ ngay cả hoài nghi kinh ngạc cũng không có, thân thể hóa thành một bộ thây khô, nhẹ nhàng ngã trên đất.

Vu Anh Tài rút cánh tay lại, khuôn mặt lộ vẻ thỏa mãn.

“Cảm giác thật tốt.” Gã nhẫn nhịn không được cảm thán nói.

Đây mới chỉ là hai người, cũng đủ khiến gã gạt bỏ sự mệt mỏi qua một bên, vết cắt trên cánh tay gã cố ý làm ra cũng đã khép lại như lúc ban đầu.

Thời gian Vu Anh Tài rời khỏi thế giới này không đến hai ngày, chỉ còn hai ngày ngắn ngủi nên gã không còn kiêng kỵ gì nữa, trực tiếp để Nữ Vương trùng ký sinh vào trong thân thể mình. Nữ Vương trùng vừa mới vào cơ thể, Vu Anh Tài liền cảm nhận được sự khác biệt.

Loại sức mạnh khổng lồ như biển cả là điều gã mong ước, tinh thần lực tăng cường được gấp nhiều lần, những hạt tro bụi bé nhỏ trong không khí ở trước mặt gã như hiện rõ ra, động tác của người khác trong mắt gã còn chậm hơn rùa. Gã chưa từng thử cảm giác này, dường như tất cả trong trời đất cũng không ở trong mắt gã. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Chỉ cần nguyện ý, thậm chí gã có thể lập tức triệu hoán đám sâu phụ cận lại đây tùy ý gã sai phái.

Như vậy mới đúng.

Không sai chính là như vậy!

Loại sức mạnh này mới là điều gã tha thiết mơ ước, là sức mạnh thuộc về Trùng Vương.

Nếu cho gã cơ hội trưởng thành, gã sẽ thay thế được Trùng Vương, trở thành tân “Trùng Vương”. Sức mạnh như vậy không cần có hai người!

Cho nên, hiện tại gã cần phải làm là phong tỏa thông tin.

Nhiệm Vụ giả trong thế giới này, một tên cũng không thể sống!

Vu Anh Tài trong lòng quyết định, vừa bước ra cửa, bỗng nhiên cảm nhận được một luồng sức mạnh quen thuộc.

Cái gì?!

Vu Anh Tài nhanh chóng chạy về phía nguồn sức mạnh này.

Không thể nào.

Tại sao gã cảm nhận được nguồn sức mạnh tương đồng với mình?

Làm sao có thể có người giống gã được, cũng dung hợp sức mạnh Nữ Vương Trứng Trùng?!

Vu Anh Tài chân bước không ngừng, trong đầu liên tục phỏng đoán, cuối cùng hình ảnh cố định tại ngày đó Yến Thừa Cựu lấy một viên trứng trùng rời đi.

Chẳng lẽ viên kia trứng trùng ngày đó Yến Thừa Cựu mang đi cũng là Nữ Vương Trứng Trùng hay sao?

“Yến Thừa Cựu!”

Vu Anh Tài niệm ra tên này, nghiến răng nghiến lợi. Người này muốn gây trở ngại cho gã đến khi nào? Bất quá chỉ là một tên tiểu bối làm vài lần nhiệm vụ, lại dám nhổ lông trên người lão hổ, một lần lại một lần khiêu chiến quyền uy của gã?

Nữ Vương Trứng Trùng trong tay Yến Thừa Cựu rốt cục phá xác.

Phát kén đi ra là một sinh vật tựa như hồ điệp.

Lả lướt nhỏ xinh, giương cánh muốn bay.

Nhìn bộ dáng xinh đẹp khả ái của nó, thật sự khó có thể tưởng tượng nó là Nữ Vương trùng người người đều muốn tranh đoạt? Cũng là Nữ Vương trùng có thể hiệu lệnh hàng vạn con sâu trong thế giới này.

Yến Thừa Cựu vạch một đường trên tay, máu tươi chảy ra, dường như mang theo sức hấp dẫn chí mạng. Động tác Nữ Vương trùng ngưng lại, nhẹ nhàng rơi vào vết thương trên tay Yến Thừa Cựu.

Giống như một làn khói nhẹ, lại dường như một giọt thủy châu. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Nữ Vương trùng từ vết thương tiến vào trong thân thể Yến Thừa Cựu nhưng mà không khiến cậu cảm thấy đau đớn gì, ngược lại, ấm áp như mặt trời mọc ở sau cơn mưa.

Vu Anh Tài một đường chạy đến bên ngoài Thần Chu căn cứ, nhìn vết thương trên tay Yến Thừa Cựu nhanh chóng khép lại.

Ầm.

Ầm ầm.

Ánh mắt Yến Thừa Cựu nhìn Vu Anh Tài mang điểm hài hước, nhưng phảng phất như đang cười nhạo gã. Nội lực trong thân thể không ngừng phun trào, từ kỳ kinh bát mạch rót vào, len lỏi toàn bộ thân thể.

Chỉ cần cậu nhẹ nhàng nhảy một cái, có thể nhảy lên cao vạn trượng, khẽ vung tay, có thể dời non lấp biển.

Sau đó còn có một loại cảm giác nguy hiểm từ sâu trong nội tâm tự nhiên sinh ra, nơi phát ra đúng là hướng Vu Anh Tài đang chạy tới.

Trên thế giới này người có được sức mạnh Nữ Vương trứng trùng không chỉ có một mình cậu.

Một núi không thể chứ hay hổ, hai hổ tranh chấp, tất có một thương

Yến Thừa Cựu cũng được, Vu Anh Tài cũng tốt, từ thời khắc cả hai có được Nữ Vương trứng trùng, liền chú định không chết không ngừng.

Bắn ra ngón tay có hai mươi thuấn (nháy mắt), một thuấn có hai mươi niệm (ý nghĩ, suy nghĩ), vừa niệm có hai mươi tức (hơi thở), một tức có sáu mươi sát na (chớp mắt), trong một sát na, thì có chín trăm sinh diệt. (Cái sinh diệt này bỏ qua đi hen =))), chủ nhà cũng chả hiểu đâu mà giải thích)

Vù ——

Chỉ trong tích tắc ngắn ngủi, Yến Thừa Cựu phảng phất thấy xuân về hoa nở, thấy biển rộng trời xanh; thấy lúc nhỏ, thiếu niên, thanh niên là mình ở mỗi địa phương không ngừng tập võ; thấy mình vui sướng, bi thương, bi thương, vui sướng; thấy những người cậu đã từng gặp qua;… cuối cùng toàn bộ bay lên, chắp vá thành một Yến Thừa Cựu hoàn hoàn chỉnh chỉnh.

Trong thân thể dường như có thứ gì tan biến, lại lần nữa sinh trưởng lớn lên.

Như măng mọc sau cơn mưa, từ dưới đất chui lên, cuối cùng trưởng thành thành một cành trúc cao lớn.

Cánh cửa cảnh giới Tông Sư từ từ mở ra trước mặt Yến Thừa Cựu.

1 thoughts on “(TTTS) Chương 107

  1. Pingback: Tận thế tông sư 末日宗师 | Thỏ Siu Nhơn

Bình luận về bài viết này