(TTTS) Chương 110

Chương 110: Nguyên nhân cái chết

Một lần nữa nhìn thấy Lâm Ẩm Vô, Yến Thừa Cựu mới biết cho dù Argine ngụy trang rất giống, nhưng so với chính chủ vẫn chênh lệch rất nhiều.

Cẩn thận mà nói, cậu và Lâm Ẩm Vô tách ra cũng không bao lâu, nhưng lại giống như qua mấy thế kỷ. Có lẽ bởi vì cậu và Lâm Ẩm Vô quen biết trong thế giới đầu tiên, địa vị tổng không giống nhau. Dù cho sau này cậu quen biết vô số người, cũng không có một ai giống Lâm Ẩm Vô.

Mới vừa khôi phục ý thức, trong lòng Yến Thừa Cựu tràn đầy oán hận.

Người không phải thánh hiền, ai có thể lấy đức báo oán, lại đem ân oán tình cừu đều bỏ qua? Nếu như chỉ nhắm vào một mình cậu, có lẽ Yến Thừa Cựu có thể miễn cưỡng cho qua, nhưng không chỉ mình cậu, còn có bằng hữu, ngoại công của cậu, cơ hồ đều chết trong tay kẻ tiểu nhân, làm sao có thể không oán, không hận được?

Thời điểm tiến hành nhiệm vụ, quá nặng tình quả thật là khuyết điểm của Yến Thừa Cựu, mà vào lúc này, ngược lại trở thành ưu điểm.

Ở thế giới kia tử vong trong thống khổ, còn có ngoại công, bằng hữu của cậu, còn có rất nhiều việc cậu không yên lòng. Những chuyện này giống như một cái dây nhỏ, quấn quanh người Yến Thừa Cựu, lôi kéo cậu để không cho cậu rơi vào vực sâu.

Mà Yến Thừa Cựu có phản kháng đi chăng nữa, bất quá cũng là khóa mình trong phòng, tự bình tĩnh lại.

“Là Argine gọi anh tới?” Yến Thừa Cựu nhìn Lâm Ẩm Vô, thấp giọng hỏi.

Lâm Ẩm Vô ý tứ sâu xa nhìn Yến Thừa Cựu một cái, cố ý nói sang đề tài khác, “Nếu nhớ không lầm, ta biết cậu sớm hơn Argine, ta biết Argine cũng sớm hơn cậu.”

Nghe thấy lời này, dù cho lúc này tâm tình Yến Thừa Cựu tối tăm, cũng không khỏi cười lên, “Anh nói không sai.”

“Xem ra lời này của ta làm cậu cứ quanh quẩn trong đó.” Lâm Ẩm Vô quan sát Yến Thừa Cựu, thoả mãn gật đầu nói, “Cũng không tính lãng phí nỗi khổ tâm của ta.” Nói xong, Lâm Ẩm Vô liền nhìn sắc trời một chút, “Ta dùng thẻ công năng đặc thù đến đây, thời gian cậu ngốc ở thế giới này cũng không còn nhiều, có vấn đề gì có thể trực tiếp hỏi ta.”

Nhìn bộ dạng thản nhiên của Lâm Ẩm Vô như vậy, trái lại Yến Thừa Cựu không biết nên bắt đầu nói từ đâu.

Vốn tưởng Lâm Ẩm Vô là Argine tìm đến để an ủi mình. Ngoài miệng nói không muốn, nhưng sâu trong nội tâm Yến Thừa Cựu không thể nghi ngờ vẫn hy vọng có một người ở đây nghe cậu lại lải nhải, mà Lâm Ẩm Vô lại là ứng cử viên tốt nhất.

Dù sao bộ dạng ngây ngô ngu ngốc không hiểu chuyện của Yến Thừa Cựu Lâm Ẩm Vô từng thấy, bị bắt gặp một lần nữa cũng không sao.

Yến Thừa Cựu a Yến Thừa Cựu, chung quy vẫn quá để ý mình.

Nhiều Nhiệm Vụ giả như vậy, ai mà không giống nhau? Cậu nhìn Nam Tĩnh mà xem, nhìn đám Nhiệm Vụ giả kia, cậu hy vọng mình giống bọn họ? Cậu nhìn lại Trùng vương La Thần Chu, chẳng phải để lại một căn cứ, chiếu cố thế giới này? (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Chính diện phản diện cậu đều gặp được, lẽ nào còn không biết mình nên đi đường nào?

Đạo lý càng hiện rõ ra, mà tâm tư lại không thanh tỉnh?

“Hết thảy Nhiệm Vụ giả, đều phải phải trải qua thí luyện cuối cùng của tân nhân ?” Yến Thừa Cựu hỏi.

Lâm Ẩm Vô nghe vấn đề này của cậu, trên mặt lộ ra nụ cười giễu cợt, “Vậy cậu cảm thấy chúng ta vì sao khởi tử hoàn sinh, còn phải không ngừng làm nhiệm vụ ở các thế giới tận thế?”

Lâm Ẩm Vô không những không trả lời Yến Thừa Cựu, trái lại ném vấn đề trở lại.

Yến Thừa Cựu lẳng lặng suy tư, rồi mở miệng nói, “Tôi trải qua ba thế giới, cũng gặp qua không ít Nhiệm Vụ giả, trong lòng mơ hồ có suy đoán. Con Rối Tuyệt Vọng yêu cầu chúng ta chỉ cần sống sót trong thế giới tận thế là được, mà đưa chúng ta đến những thế giới này, rồi đem chúng ta khởi tử hoàn sinh cũng không phải do Con Rối thực hiện. Có lẽ những thế giới này không cam lòng bị hủy diệt như vậy, cũng không cam lòng rơi vào vô hạn luân hồi tuần hoàn rèn luyện cho các Nhiệm Vụ giả, cho nên mới có thể để Nhiệm Vụ giả trở lại thế giới của mình một lần nữa, hỗ trợ trì hoãn thời gian hủy diệt.”

Lâm Ẩm Vô nghe Yến Thừa Cựu nói, hơi có chút thoả mãn.

Lâu như vậy không gặp, Yến Thừa Cựu xác thực mạnh hơn nhiều so với thời điểm tại thế giới thứ nhất.

Lâm Ẩm Vô lấy ra ba tấm bài poker, nhìn Yến Thừa Cựu nói, “Cậu nói không sai.”

Nói xong, Lâm Ẩm Vô đem ba tấm bài poker lần lượt thả xuống, bày thành một ‘hình tam giác’, sau đó chỉ vào tấm bên trái nói, “Cái này đại biểu Nhiệm Vụ giả, cũng chính là chúng ta.” Rồi chỉ vào tấm bên phải nói, “Đây là thế giới tận thế.” Cuối cùng chỉ vào tấm trên đỉnh, “Đây là Con Rối Tuyệt Vọng đại biểu không gian nhiệm vụ.”

“Cậu cũng nghe qua hiệu ứng cánh bướm đi. Hướng đi thế giới chỉ cần có một người lựa chọn bất đồng, hai thế giới liền có thể đi trên hai hướng khác nhau. Tại vô số ngẫu nhiên hoặc tất nhiên, tân thế giới ra đời ngày càng nhiều, đồng dạng, thế giới hủy diệt cũng ngày càng nhiều. Này còn chưa tính bản thân thế giới sinh ra pháp tắc, chúng nó ngay cả cơ hội cứu mình cũng không có. Mà ngày càng có nhiều thế giới, nắm giữ nền văn minh, nắm giữ con dân, thế giới pháp tắc tồn tại trên mỗi đóa hoa thậm chí trên mỗi người. Khi văn minh tan vỡ, là điểm đến cuối của con đường hủy diệt, khi này bản thân pháp tắt sinh ra ý thức. Nó tùy thời lựa chọn trong con dân của mình hàng ngàn, hàng vạn cá nhân đi ra, đưa bọn họ đến không gian không ngừng rèn luyện, đồng thời đem thế giới lùi lại mấy năm trước khi tận thế. Để đánh đổi cho những Nhiệm Vụ giả này, nó chấp nhận trở thành thế giới thí luyện của các Nhiệm Vụ giả khác.”

Lâm Ẩm Vô thấy Yến Thừa Cựu không chớp mắt nhìn mình, trong lòng sinh ra cảm giác thỏa mãn. “Pháp tắc thế giới bất đồng có thể quay lại thời gian khác nhau, thường thường ý thức pháp tắc càng mạnh, thời gian quay lại càng nhiều, nhưng chúng nó cũng không cách nào ngăn cản chính mình bị hủy diệt, chỉ có thể ký thác hy vọng vào Nhiệm Vụ giả. Đơn giản mà nói, ý thức thế giới giống như bên bán, mà Nhiệm Vụ giả là bên mua. Con Rối Tuyệt Vọng sống như đại lý, giao dịch song phương. Một bên chúng nó đem vòng tuần hoàn tận thế biến thành đồ chơi, một bên khác, chúng nó phong ấn ký ức Nhiệm Vụ giả, cái gì cũng không tiết lộ.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

“Thí luyện cuối cùng của tân nhân là ý chí thế giới quyết định, con rối không có quyền can thiệp. Những thế giới này mặc dù có ý thức bản thân, nhưng chúng nó không biết yêu hận tình cừu của nhân loại. Chúng nó chỉ biết người có chấp niệm càng lớn thì càng thành công, mà Nhiệm Vụ giả dưới sự chỉ dẫn của con rối, ngày càng đi lên con đường âm u. Cuối cùng, những thế giới này chỉ có thể luôn luôn tuần hoàn trong không gian nhiệm vụ, không có cách nào tránh thoát.”

“Lẽ nào không còn cách nào sao?” Yến Thừa Cựu theo bản năng hỏi.

“Đương nhiên là có.” Lâm Ẩm Vô cười, “Nói cho cùng, không gian nhiệm vụ bất quá chỉ là đại lý, Nhiệm Vụ giả vẫn bắt nguồn từ những thế giới này. Chỉ cần Nhiệm Vụ giả thí luyện trong thế giới thành công kéo dài tuổi thọ, thế giới càng có thể tuyển ra thêm nhiều Nhiệm Vụ giả khác. Chỉ cần đạt đến cấp bậc tướng quân, liền có cơ hội một lần nữa trở lại thế giới của mình, diệt trừ nguồn gốc tận thế, thế giới tự nhiên có thể độc lập đi ra. Mà Nhiệm Vụ giả thành công ngăn cản thế giới hủy diệt, cũng sẽ được một phần thế giới biếu tặng.”

“Biếu tặng cái gì?”

“Dung hợp pháp tắc.” Lâm Ẩm Vô chậm rãi phun ra, bốn chữ này phảng phất như có ma lực khiến người không thể chối từ, chỉ cần Nhiệm Vụ giả trì hoãn tận thế sẽ nhận được một phần sức mạnh pháp tắc, đợi đến chân chính đem thế giới độc lập đi ra, thế giới pháp tắc sẽ lấy người đó làm đầu, trợ giúp trở thành chúa tể một giới..”

Yến Thừa Cựu sợ ngây người.

“Trên Tư lệnh, chính là Giới chủ.” Lâm Ẩm Vô tốt bụng giải thích một câu, “Đến Tư lệnh, liền đại biểu đã dung hợp mảnh vỡ pháp tắc, lại từng bước đi trên con đường Giới chủ. Sau khi trở thành Giới chủ, thế giới làm vật trong túi cậu, cậu có thể tùy ý điều khiển thời gian, không gian, bất tử bất diệt. Tỷ như thế giới của cậu đã tiến nhập nền văn minh kinh tế cao độ, chỉ cần cậu không muốn, có thể bất cứ lúc nào để chúng nó trở lại nền văn minh phong kiến. Cái gì chúa Giêsu, Phật tổ, thần linh, chuyện bọn họ làm không được, giới chủ đều làm được.”

Yến Thừa Cựu cảm giác mình đang nghe cố sự.

Không không, cố sự cũng không bằng như thế.

“Trước mắt có Giới chủ không?” Yến Thừa Cựu hiếu kỳ hỏi.

“Không biết.” Lâm Ẩm Vô lắc đầu, “Ngay cả Tư lệnh cũng chỉ là tồn tại mờ mịt, huống hồ là chúa tể một giới? Cho dù cấp Tướng quân giống ta, trước mắt chỉ có năm người. Những người lên cấp Tướng quân, Con Rối Tuyệt Vọng đã không dám ra tay, Tư lệnh liền có thể triệt để thoát ly thế giới, thậm chí có thể nhét Con Rối Tuyệt Vọng vào trong phạm vi thế lực của mình. Cho dù Giới chủ thật sự tồn tại, cũng không phải người chúng ta có thể gặp được.”

“Hiện tại ngay cả thí luyện cuối cùng của tân nhân tôi còn chưa qua được, khoảng cách Giới chủ thật sự quá xa.” Yến Thừa Cựu khẽ lắc đầu. Lời Lâm Ẩm Vô phảng phất mang theo ma lực đặc biệt, làm cảm xúc Yến Thừa Cựu cũng dâng trào lên.

Rất nhanh, Yến Thừa Cựu dần bình tĩnh lại.

“Ha ha, quả thật là chuyện rất xa vời.” Lâm Ẩm Vô cười nói, “Nguyên bản chỉ là những câu nói êm tai mà thôi. Tâm tình cậu có tốt hơn chưa?” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Yến Thừa Cựu sửng sốt một chút.

Vừa mới đầu tâm tình theo Lâm Ẩm Vô nói lên voi xuống chó, còn thật buông lỏng không ít.

“Phương pháp an ủi người khác của anh, cũng thật là… rất khác biệt.” Yến Thừa Cựu nín hồi lâu, mới nói lên một câu.

“Ta nói nhiều như vậy, tới phiên cậu.” Lâm Ẩm Vô thu bài poker vào.

“Tại sao anh lại đưa bài poker cho tôi?” Yến Thừa Cựu hỏi, “Có rất nhiều Nhiệm Vụ giả lợi hại hơn tôi.”

“Bởi vì cậu quá dốt.” Lâm Ẩm Vô không chút do dự nói.

Yến Thừa Cựu:…

“Đổi lại là một người thông minh, bọn họ chắc chắn sẽ không tiếp cận ta, cũng không tin tưởng ta nói không đầu không đuôi.” Lâm Ẩm Vô tự mình biết mình nói, “Không phải cậu đã dùng Khu Ma dược đuổi Nữ Vương trùng đi sao? Đó cũng coi như may mắn, đợi sau khi Nữ Vương trùng triệt để dung hợp, Khu Ma dược cũng không còn tác dụng nữa. Đổi thành người khác, căn bản không thể chống cự được sự mê hoặc với sức mạnh này. Ta là hạng người gì ta còn không rõ sao?” Lâm Ẩm Vô phảng phất có chút đắc ý, rồi trào phúng, “Này cũng xem và tiềm chất của cậu đi, thứ hai cậu cũng tin ta. Quan trọng nhất là, cậu nặng tình.”

“Đây là ưu điểm?” Yến Thừa Cựu trong lòng đắng chát.

“Có lẽ mỗi một thế giới đều sẽ mang đến sự đau xót cho cậu, thỉnh thoảng khiến cậu chịu đủ loại thống khổ. Nhưng nguyên nhân chính là như vậy, cậu sẽ vững vàng nhớ kỹ những điều đã gặp qua trong tất cả thế giới.” Lâm Ẩm Vô trả lời, “Nhiệm Vụ giả có rất nhiều, sức mạnh đạt đến cấp Quân đoàn cũng không thiếu, tiêu chuẩn năm Quân đoàn nhận người tuy bất đồng, nhưng có một điểm giống nhau.” Giọng Lâm Ẩm Vô trở nên khí phách, “Trước khi gia nhập Quân đoàn, cậu có thể đặc biệt tự lập, có thể ích kỷ lạnh lùng. Mà nếu lựa chọn hợp tác đoàn thể, liền phải học cách đem phía sau lưng giao cho đồng đội. Nếu lựa chọn sinh hoạt đoàn đội, nhất định phải thay đổi phương thức sống trước kia.”

Đáng tiếc thay, rất nhiều người đều không làm được điểm này.

Thời điểm làm nhiệm vụ Quân đoàn, cho phép đoàn viên thấy chết mà không cứu, nhưng quyết không cho phép bỏ đá xuống giếng. Đến cuối cùng, thế giới nhiệm vụ ngày càng khó hơn, một người cũng khó có thể tồn tại trong thời gian làm nhiệm vụ, chỉ có liên hợp mới tồn tại được.

“… Ký ức tôi đã khôi phục lại khi còn sống.” Yến Thừa Cựu kể cho Lâm Ẩm Vô, “Tôi bị người khác cải tạo, trong thân thể có vô số virus, thân bằng hảo hữu chết hết, mà dân chúng địa cầu không biết chân tướng trái lại khen tôi là anh hùng. Trong ngày lễ kỷ niệm anh hùng Cổ Võ, tôi lựa chọn tự sát…”

P/S by Thỏ: Uầy, cuối cùng cũng xong thế giới thứ ba dồiiiii, tiếp theo chúng ta sẽ lượn về địa cầu nhá, tui mới ê-đuýt được gần 1/2 quyển sau à, chương nào cũng dài thấy sợ _(:3」∠)_

1 thoughts on “(TTTS) Chương 110

  1. Pingback: Tận thế tông sư 末日宗师 | Thỏ Siu Nhơn

Bình luận về bài viết này