(TTTS) Chương 98

Chương 98: Thử nghiệm ngưu đao

“Anh nói tôi lén lút thay đổi Khu Ma dược của anh?” Yến Thừa Cựu tựa như cười mà không cười nhìn Tả Doanh, tựa hồ nghe thấy chuyện gì đó quá buồn cười đi, “Nếu như lén lút, làm sao anh phát hiện được?”

“Tao đương nhiên có biện pháp của mình.” Tả Doanh trên mặt chợt lóe một tia tình thế bắt buộc, gã chỉ muốn giội nước bẩn mà thôi. Trước khi tới, gã còn cố ý tiết lộ thân phận Nhiệm Vụ giả, khiến Nhiệm Vụ giả trong căn cứ đều tập trung vào người mình. Đã như thế, Hoàng Lãng muốn sai khiến gã nhất định sẽ bại lộ chính hắn. Mà chỉ như vậy còn chưa đủ, gã còn cần tìm một kẻ chết thay.

Mà Yến Thừa Cựu, không thể nghi ngờ chính là người chết thay đó.

Có trách thì trách ngươi quá yếu!

Trong lòng Tả Doanh nghĩ như thế, cười lạnh trả lời Yến Thừa Cựu, “Mày muốn ngụy biện ư?”

“Ngụy biện thì không dám nhận.” Yến Thừa Cựu cười nói, “Chỉ là Khu Ma dược này trong thế giới ký sinh quý giá vô cùng, nếu tôi có nó, giấu giấu diếm diếm còn sợ không kịp nữa, tuyệt đối không thể bị người thay đổi mà còn không biết. Hơn nữa, nếu tôi có bản lĩnh thay đổi nước thuốc của anh mà không bị anh phát hiện, trực tiếp giết anh rồi cướp đi không phải càng nhanh hơn sao, cần gì phải chờ anh lại đây đánh lén tôi?”

Tả Doanh không ngờ đầu óc Yến Thừa Cựu có thể xoay chuyển nhanh như vậy, nếu gã thừa nhận thì tương đương là mình vô dụng, không thừa nhận chính là đánh mặt mình. Bất quá chỉ là như vậy mà muốn trở mình, cũng không tránh khỏi nghĩ quá tốt đẹp a.

Coi như là ta miễn phí cho ngươi học một lớp.

Tả Doanh rất nhanh tìm đến được tiêu điểm.

“Argine bên cạnh mày, am hiểu nhất là trộm gà bắt chó đi. Ha ha, một nam nhân trẻ tuổi, mang theo một cô bé, còn nói là muội muội?” Tả Doanh cố ý phóng đại âm thanh, cường điệu niệm hai chữ “Muội muội”, “Tao thấy là muội muội kết nghĩa đi.”

Yến Thừa Cựu sầm mặt lại, Hắc Vô Thường trong tay trực tiếp quất tới.

Tả Doanh tuy cách một khoảng cách, nhưng cũng biết thanh đao này lợi hại như thế nào, ngoại trừ mắng chết Vương Văn Tĩnh bên ngoài, hắn cũng không dám chính diện cường ngạnh chống đỡ, lăn khỏi chỗ, miễn cưỡng tránh thoát công kích của Yến Thừa Cựu.

Trên mặt đất lưu lại một vết chém thật dài, không dám tưởng tượng nếu đòn này đánh trúng người mình sẽ là hậu quả gì.

“Sao nào, chọc vào nỗi đau của mày hả?” Tả Doanh trong lòng sợ sệt, bất quá vẫn mạnh miệng nói.

“Tôi chẳng qua là cảm thấy, tốn nước miếng cùng anh quả thật thừa thãi.” Yến Thừa Cựu vung trường đao trong tay, ánh mắt nhìn Tả Doanh như là nhìn người chết, “Nếu anh luôn miệng nói tôi cầm nước thuốc của anh, vậy tôi đáp lại cũng không quan hệ.”

Dứt lời, ngón tay Yến Thừa Cựu mơn trớn thân đao Hắc Vô Thường, lưỡi đao phảng phất có cái gì đang lóe lên, “Tranh” một tiếng phát ra tiếng nổ.

Nhiệt độ chung quanh nháy mắt lạnh lẽo lại, dù là các Nhiệm Vụ giả cách thật xa cũng không khỏi cảm giác một trận tê cả da đầu. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Sát khí.

“Đây là đạo cụ gì, tại sao có thể phát ra sát khí mạnh mẽ như vậy?” Những Nhiệm Vụ giả kiến thức rộng rãi rất nhanh liền nhận ra được. Thế nhưng sát khí dày đặc như thế cũng không phải vũ khí phổ thông có thể có được. Cho dù nắm giữ, vũ khí có sát khí dày đặc kia tại sao lại ở trong tay một thiếu niên vô danh?

“Thật là lợi hại!”

Nhóm Nhiệm Vụ giả trong lòng có nghi hoặc, nhưng vẫn không thể không khen một câu.

Sát khí như vậy, thời điểm chính diện đối mặt như thế khiến khí thế của chính mình liền yếu đi hơn nửa, vậy thì còn đánh thế nào?

“Thứ này Vương Văn Tĩnh cư nhiên cũng cam lòng đưa Yến Thừa Cựu?” Hoàng Lãng không nhịn được nắm chặc nắm đấm, “Ngu xuẩn, chẳng trách chết sớm!”

Tạ Thu Hồng đứng sau lưng Hoàng Lãng, mịt mờ nhìn Hoàng Lãng, cũng không nói lời nào.

Không biết có phải ảo giác hay không, đối với chuyện liên quan đến Yến Thừa Cựu này, thái độ Hoàng đội trưởng có chút nóng vội.

Tạ Thu Hồng khẽ thở dài một cái, là một người thật sự đã từng đối chiến cùng Yến Thừa Cựu, Tạ Thu Hồng ngược lại là có tư cách đánh giá Yến Thừa Cựu nhất. Lúc nàng và Yến Thừa Cựu động thủ, Yến Thừa Cựu chỉ có thể đầu cơ trục lợi thắng nổi nàng, nhưng bây giờ, nếu nàng động thủ cùng Yến Thừa Cựu, chắc chắn sẽ phải thua. Chỉ mới qua mấy ngày, thực lực Yến Thừa Cựu đã tiến bộ đến trình độ như thế này rồi sao?

Cây đao kia trong tay Vương Văn Tĩnh không biết đợi bao lâu, nửa điểm cũng không để trong mắt, nếu không sẽ không dễ dàng giao cho Yến Thừa Cựu như vậy. Nhưng bây giờ, giống như là một viên ngọc thô đã được mài dũa cẩn thận, thanh trường đao đã gặp chủ nhân chân chính thích hợp với nó, nháy mắt trở nên chói mắt cực kỳ.

Tân nhân có tiềm lực như thế, trăm năm sợ cũng không tìm ra được.

Nếu như nói Yến Thừa Cựu mới vừa đến thế giới này thực lực bất quá là cấp Trung Đội, hiện tại sợ đã đến cấp Đại Đội. Chỉ chờ sau khi thông qua thí luyện, tên Yến Thừa Cựu hẳn sẽ được lưu truyền trong giới Nhiệm Vụ giả.

Đáng tiếc, Yến Thừa Cựu không thể trở thành đồng đội của bọn họ.

Nếu như Hoàng Lãng là người lòng dạ rộng rãi thì thôi, cố tình lòng dạ hẹp hòi. Chính hắn tiến vào Binh Đoàn vẫn chỉ là người bổ sung thay thế, chuyển chính thức còn xa xa khó vời. Trên miệng nói giúp Tạ Thu Hồng dẫn tiến, thực tế như thế nào Tạ Thu Hồng cũng có thể đoán được một, hai. Như vậy nếu Hoàng Lãng tiến cử Yến Thừa Cựu vào Binh Đoàn, chỉ sợ hắn càng thêm không chịu nổi. Hắn làm sao có khả năng cho phép một kẻ hắn từng xem thường bò lên đầu mình, trở thành Binh Đoàn chính tuyển đâu? (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Trước đây Hoàng Lãng tốt xấu còn có thể che giấu một, hai, bây giờ càng không thể được.

Tạ Thu Hồng yên lặng thu hồi nhãn thần, miễn cho bị Hoàng Lãng phát hiện.

Xem ra, nàng cũng nên đổi một người hợp tác.

Những người khác ngược lại cũng thôi, Tả Doanh gần Yến Thừa Cựu nhất đồng thời chính diện đối mặt sát khí của cậu, càng có thể cảm nhận được loại cảm giác toàn thân run rẩy nổi da gà.

Làm sao sẽ, không thể nào được.

Trong thời gian ngắn ngủi, làm sao Yến Thừa Cựu có thể tiến bộ đến trình độ như thế này?

“Khu Ma dược của anh, đừng nói là tôi không lấy, cho dù có, anh có thể làm khó dễ được tôi ư?” Yến Thừa Cựu nhìn Hắc Vô Thường vô cùng ôn nhu, mà những lời nói ra lại làm Tả Doanh hận không thể xuyên qua trở lại đem mình lúc đó bóp chết.

Yến Thừa Cựu đây là động tâm tư giết gã rồi!

“Súng của anh đâu, sao không giơ lên?” Yến Thừa Cựu cầm đao từng bước áp sát, tâm tình tốt đến kì lạ.

“Không.” Tả Doanh lập tức giơ súng trong tay, thân thể cũng không ngừng lùi về sau.

“Mày lui về phía sau, lui về phía sau!”

Lần đầu tiên Tả Doanh cảm thấy được tử vong cách mình gần như vậy.

So với thời điểm mình bị ký sinh tại Trùng Thành còn muốn gần hơn.

Sát khí trên thanh đao kia như muốn khóa chặt hành động của gã, bất kể gã nghĩ như thế nào, cũng không thể nghĩ ra con đường an toàn thoát hiểm.

Gã chỉ muốn tìm một quả hồng nhuyễn gắp lửa bỏ tay người, đem ánh mắt Hoàng Lãng từ trên người dời đi, không ngờ đối tượng mà gã chọn, bất tri bất giác từ một quả hồng nhuyễn biến thành con nhím đầy gai nhọn!

“Tại sao muốn tôi lui về? Anh không muốn Khu Ma dược sao?” Yến Thừa Cựu cười lạnh một tiếng, Hắc Vô Thường hơi cong lên, tay phải Tả Doanh liền bị vẽ ra vài vết thương, súng trong tay rớt xuống đất.

“Cậu không lấy Khu Ma dược của tôi, tôi, tôi hiểu lầm.” Giờ khắc này trong mắt Tả Doanh không phải Yến Thừa Cựu, mà là một Tử Thần cầm đao hướng về gã.

“Nhưng tôi không cảm thấy là hiểu lầm a.” Yến Thừa Cựu nghiêng đầu cười nói, “Là tôi uống cạn, anh cảm thấy thế nào?”

“Không… Là tôi lừa cậu.” Tả Doanh nhanh chóng lắc đầu, chỉ cần có thể sống sót, lúc này cúi đầu liền đáng là gì?

Có không, có đạo cụ nào có thể ngăn cơn sóng dữ này không?

Ý niệm trong đầu gã bay lộn, mà dường như không có gì có thể ngăn cơn sóng dữ lúc này?

Gã nhất thời minh bạch những tiền bối từng nói, hàm nghĩa của việc không nên quá dựa dẫm vào đạo cụ. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Ở thời điểm này, gã chỉ có thể tin tưởng chính mình, nhưng trừ bỏ đạo cụ, gã làm gì có bản lĩnh dựa vào sức mạnh để trở mình?

“Tôi, tôi xin lỗi. Tôi có thể nói cho cậu biết rất nhiều chuyện liên quan đến Nhiệm Vụ giả.” Tả Doanh như thể biết làm sao mình mới có thể sống sót được, ngữ khí trở nên vội vàng, “Cậu còn chưa trải qua thí luyện cuối cùng đi, tôi có thể nói cho cậu rất nhiều thứ.”

“Không cần.” Yến Thừa Cựu xoay ngang Hắc Vô Thường trong tay, ánh đao hình cung từ thân đao thẳng tắp hướng về Tả Doanh mà đi.

Trước người Tả Doanh dựng thẳng vô số tường đá, lại có vài cái khiên ngăn trở.

“Đội trưởng!” Tạ Thu Hồng kinh ngạc hô Hoàng Lãng một tiếng, “Ngài tại sao lại muốn ra tay?”

“Ta chỉ muốn xem Yến Thừa Cựu rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại.” Hoàng Lãng tựa hồ cũng có chút hối hận, mà nửa điểm cũng không chịu cúi đầu.

“Hai Nhiệm Vụ giả giải quyết ân oán cá nhân, cư nhiên cũng có người ra tay?” Một Nhiệm Vụ giả nào đó khẽ cau mày, đây cũng quá không tuân theo quy củ, “Không biết đao này có thể chém đứt trở ngại này không?”

Trên mặt Tả Doanh vui vẻ, vội vàng bò dậy quay đầu bỏ chạy.

Yến Thừa Cựu hơi nhếch miệng.

“Ồ?” Tả Doanh phát hiện thân thể của mình có chút không đúng.

Đoạn thân thể đang chạy phía trước kia, tại sao nhìn quen mắt như thế?

Gã cuối đầu nhìn, phần eo trở xuống rỗng tuếch.

Ta…

Ta chết?

Tả Doanh trợn to hai mắt, nửa đoạn thân thể từ không trung rơi xuống, máu tươi chảy đầy đất.

Ngay sau đó, nửa thân dưới cũng hoàn toàn ngã xuống.

Oanh ——

Tường đá phía sau phân thành bốn năm mảnh, lập tức vỡ vụn.

Những cái khiên cũng bị chia làm hai.

Ánh đao Hắc Vô Thường xuyên qua thân thể Tả Doanh, một đường bay hướng về bầu trời, giống như ngày mưa dầm trước sấm sét, thời gian tồn tại tuy ngắn, lại vững vàng khắc sâu trong lòng của mỗi người.

Cũng không ai quên được.

“Đội… Đội trưởng…” Tạ Thu Hồng đè cánh tay đang run rẩy của mình nhìn về phía Hoàng Lãng.

“Yến Thừa Cựu…”

Yến Thừa Cựu. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Bắt đầu từ đêm đó, cái tên này vững vàng khắc sâu trong lòng của những Nhiệm Vụ giả ở đây, không thể quên được.

Argine trong trường học làm thủ công, bỗng nhiên như cảm giác được cái gì, nhìn về phía cửa sổ.

“Làm sao vậy Argine?” Lão sư quan tâm hỏi, “Làm xong này là có thể về nhà.”

“Không có gì, lão sư.” Argine ngọt ngào cười nói, “Hình như con vừa thấy sao băng.”

Ánh đao thực sự rất đẹp, còn hoàn mỹ hơn hoa tường vi của bé nữa.

Đây có lẽ là đóa hoa phải được đặt bên ngoài phòng ấm mới có thể trở nên mỹ lệ đúng không, Joker.

“Tôi nên về nhà.” Yến Thừa Cựu đứng tại chỗ, phảng phất một đao kia không phải cậu vung ra, “Nếu có người tin tưởng Tả Doanh, muốn báo thù cho hắn, cứ đến đi, tôi tiếp!”

1 thoughts on “(TTTS) Chương 98

  1. Pingback: Tận thế tông sư 末日宗师 | Thỏ Siu Nhơn

Bình luận về bài viết này